Hôm nay, Hạ Diên có một cuộc họp quan trọng ở Hạ Thị.
Cuộc họp kéo dài mấy tiếng đồng, càng ngày càng căng thẳng khiến không ai dám hó hé nửa lời.
Hạ Diên âm trầm ngồi nghe, khuôn mặt lạnh đến cực điểm.
Mọi người im lặng nhìn nhau không nói gì, không khí căng thẳng đến mức khó thở.
Đột nhiên, tiếng điện thoại vang lên làm phá vỡ bầu không khí ngột ngạt chết người này.
Hạ Diên cụp mắt nhìn tên Hạ Trí Khanh trên màn hình, anh nghĩ chắc đã xảy ra chuyện gì rồi nên cầm điện thoại đứng dậy nói:
“Mọi người đợi tôi nói chuyện điện thoại một lúc.”
Hạ Diên bắt máy lên còn chưa kịp alo đã nghe được giọng nói gấp gáp của Hạ Trí Khanh:
﹝Đang ở đâu vậy?﹞
Hạ Diên nhíu mày chẩn hiểu chuyện gì, bình tĩnh đưa đồng hồ lên xem:
﹝Anh từ sáng tới giờ đang họp với Hội đồng quản trị.﹞
Hạ Trí Khanh chửi tục một tiếng dường như là sắp mất bình tĩnh nói:
﹝Khốn kiếp, họp cái đéo gì nữa dẹp đi.﹞
Hai chân mày của Hạ Diên nhíu lại càng chặt, nghiến răng hỏi:
﹝Rốt cuộc là có chuyện gì?﹞
Hạ Trí Khanh lúc này mới cố kìm hãm cơn tức giận, hít một hơi thật sâu nói:
﹝Mẹ xảy ra chuyện rồi, mau trở về đi! Em nội trong tối nay cũng sẽ bay trở về.﹞
Hạ Diên biết là có chuyện không hay xảy ra rồi, anh không nghe Hạ Trí Khanh nói thêm điều gì nữa ngay lập tức cúp máy.
Anh mang theo áo vest gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-dau-mua-ha/3547420/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.