Cô xoay người định đi xuống lầu nhưng lại chợt nhớ ra cái gì đó nên đi về phòng của mình.
Vừa mới mở cửa phòng ra, cô liền đã nghe thấy tiếng điện thoại vang lên rồi lại tắt sau đó tiếp tục vang lên không ngừng.
Lúc này, cô mới chợt nhớ ra hôm nay cô có hẹn đi cùng Lâm Quỳ. Cô đưa tay đập lên trán của mình thầm mắng bản thân mình não cá vàng có cái hẹn cũng quên mất.
Cô nhanh chân đi tới bàn trang điểm cầm lấy điện thoại lên, vừa nhìn vào cô chỉ còn có thể niệm phật cầu cho Lâm Quỳ sẽ không giận mình.
Cô cắn răng nhấn nút gọi lại, hít thở một hơi thật sâu. Lâm Quỳ đang ngồi ở trên xe thấy cô gọi lại cũng mừng rỡ:
﹝Alo? Nãy giờ cậu ở đâu vậy? Tớ gọi cho cậu hơn mấy chục cuộc rồi.﹞
Doãn Ny cười ngượng ngùng:
﹝Do tớ có chút việc bận tí nhưng bây giờ rảnh rồi, bây giờ chúng ta đi đâu?﹞
Lâm Quỳ thở phào như trút được gánh nặng:
﹝Vốn là định hẹn cậu đi vào trường lấy ít đồ nhưng mà bây giờ lại cảm thấy không cần thiết nữa. Tớ sợ cậu đã đi khỏi nhà rồi nên mới hấp tấp gọi.﹞
Doãn Ny:
﹝Cậu định lấy gì vậy?﹞
Lâm Quỳ mỉm cười:
﹝Mấy quyển sách của tớ còn chưa lấy về nhưng mà cũng không học ở đây nữa nên thôi bỏ đi cũng được.﹞
Doãn Ny trong lòng nhẹ nhõm:
﹝Do sáng giờ tớ bận nên mới không nghe điện thoại được. Cậu cho tớ xin lỗi nhé bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-dau-mua-ha/3547409/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.