Sáng nay, vì sắp tới ngày lên máy bay nên Doãn Ny cũng thường xuyên ở nhà với ba mẹ Doãn hơn.
Cô không muốn mẹ cô phải lo lắng cho cô nữa, mấy hôm nay cô cũng sang phòng của mẹ Doãn để ngủ cùng mẹ.
Giống hôm nay, cô đang cùng mẹ Doãn nấu ăn trong bếp lại nghe người làm vườn chạy vào:
"Tiểu thư, có người nào đó đang ở ngoài còn nói muốn gặp tiểu thư ạ."
Doãn Ny nhíu mày có chút nghi ngờ, cô đi ra một chút nhìn ra lại thấy người mà cô và Lâm Quỳ bây giờ không muốn gặp nhất.
Hạ Trí Khanh như đinh đóng cột đứng ở ngoài cửa, trong cũng khá mệt mỏi, cô cũng không định tiếp đón cái loại bẩn thỉu này nhưng cô cũng không thể để tên này cứ đứng lì như vậy.
Doãn Ny khó chịu, bất lực đành phải ra ngoài để gặp mặt Hạ Trí Khanh.
Doãn Ny bước ra hỏi bằng giọng lạnh tanh:
"Tìm tôi làm gì?"
Hạ Trí Khanh thấy cô đi ra, vừa vui mừng lại có chút hồi hộp, khuôn mặt của Hạ Trí Khanh không biểu lộ một ít cảm xúc nào nhưng cô vẫn có thể nhìn ra một chút hoảng sợ trên khuôn mặt tên này.
Nếu đổi lại là trước kia chắc hẳn cô vẫn sẽ còn tin Hạ Trí Khanh là thật lòng yêu Lâm Quỳ.
Còn bây giờ trong mắt Doãn Ny, Hạ Trí Khanh lại chỉ đáng là một tên súc sinh, khốn nạn là một tên rẻ rách không hơn không kém.
Doãn Ny cũng không hứng thú nói chuyện với tên này nên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-dau-mua-ha/3547406/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.