........
Không phải là mục tiêu khiến người ta nghe xong sởn tóc gáy, người nào lặng lẽ lắng nghe thì thì thầm với nhau, có người nhún vai, có người xoè tay, tỏ vẻ nhàm chán xong, chủ đề lại vòng về người Phong Lâm.
Bởi vì không tham dự cuộc trò chuyện của mọi người, hơn nữa còn ăn ít nên Mạnh Kiểu Kiểu ăn xong trước, cô ngồi bên cạnh chờ bọn họ ăn, Phong Lâm thấy ly cô trống không bèn xoay bàn tròn cầm ấm nước rót trà lúa mạch cho cô.
Thức ăn của Lương Thực Ký ngon thì có ngon, nhưng nhiều dầu quá, sau khi ăn no uống một hớp trà vừa hay đỡ ngấy.
Cô bưng ly thuỷ tinh bằng hai tay, khẽ thổi cho bớt nóng rồi uống từng ngụm nhỏ, uống xong một ly trà lúa mạch, còn không đi e rằng sẽ trễ tiết tự học buổi tối, nhưng thức ăn trên bàn vẫn còn nhiều, có hai đĩa móng giò kho tàu và tôm nương vừa được bưng lên vẫn chưa ai động đũa.
Lúc đó vẫn chưa có cách nói "Phong trào vét sạch bát đĩa", thầy vật lí trả tiền xong thì quay lại ghế lô, nhắc nhở mọi người đừng để quên đồ rồi chia làm hai xe về trường.
"Thầy ơi, em có thể gói mang về được không? Một chút thôi là được."
Mạnh Kiểu Kiểu do dự một lát, vẫn lên tiếng hỏi, thầy vật lí nhìn đồ ăn thừa trên bàn, quả thật có hai đĩa không ai động đũa bỏ cũng phí, thầy gật đầu: "Được, thầy đi lấy hai cái hộp đóng gói cho em."
"Em cảm ơn thầy."
Thầy giáo vừa rời ghế lô, một nữ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-cua-doi-toi/1125908/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.