Lô Long Diên Hương mà Nhị gia Liễu gia vận chuyển qua Bang Tào, không chỉ có hương liệu, bên trong còn giấu giếm thứ khác, vài món ngọc khí bị thất lạc của cấm cung triều trước.
Bên Bang Tào có người không kín miệng, để lộ tin tức.
Ta cầm bút, chấm mực, viết vài dòng chữ, thổi khô, gấp lại.
“Lưu Ly.”
Ta đưa tờ giấy cho nàng.
“Tìm cách, để tiểu cung nữ thích buôn chuyện trong cung Đức Phi, vô tình nghe được, rằng Lâm mỹ nhân ở Ngự Hoa Viên cười nhạo Đức Phi cổ hủ, giống như một pho tượng Bồ Tát.”
Lưu Ly ngẩn ra, rồi mắt sáng rực lên.
“Nô tỳ hiểu rồi!”
Đức Phi tính tình thanh lãnh, không quản chuyện bao đồng, nhưng lại coi trọng quy củ nhất, cực kỳ ghét người dưới buông thả, khinh suất.
Tinhhadetmong
Hai ngày sau, Ngự Hoa Viên bày tiệc nhỏ trong sảnh ấm.
Lâm mỹ nhân mặc gấm Phù Quang mới được ban thưởng, cười đùa quanh Liễu Ngọc Như, giọng nói lanh lảnh.
Đức Phi ngồi ở nơi hơi xa, lặng lẽ thưởng trà.
Rượu qua ba tuần, Lâm mỹ nhân có lẽ đã say, chỉ vào một chậu hoa trà đang nở rộ trong góc sảnh ấm, cười nói.
“Cái hoa này đỏ thật thô tục, chỉ bày ở đây cho đủ số, nếu ở quê nhà thiếp, đã sớm vứt đi rồi.”
Giọng nàng không nhỏ, mà chậu hoa trà đó, là do nhà mẹ đẻ Đức Phi vừa mới dâng vào hôm trước.
Tay Đức Phi đang cầm chén trà khựng lại, không ngẩng đầu, chỉ nhẹ nhàng nói một câu.
“Hoa trà dù mộc mạc, phẩm tính cao khiết, chịu được cái lạnh mùa đông.
“Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-chieu-roi-noi-hoi-han-cua-ta/5057051/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.