Dung Ân Ân bị anh trai lăn qua lộn lại làm hồi lâu, rốt cục mới có thể dừng nghỉ một lát, Dung Dật Thần thấy em gái cả người mệt mỏi mềm nhũn, bèn đưa cô cõng trên lưng, hai tay xách bao lớn bao nhỏ đồ đạc, bước chân nhẹ nhàng hướng cửa lớn đi ra.
Dung Ân Ân ghé vào vai anh trai, chăm chú ngưng mắt nhìn vào đôi mắt tím của anh, thầm nghỉ không phải mỗi lần đem tinh dịch rót vào trong bụng cô, anh hai liền biến trở về như trước sao, giống như lần trên bầu trời sau khi anh ấy phóng thích thiếu chút nữa té xuống mặt đất, nhưng hiện tại anh trai vẫn mang bộ dáng tóc trắng mắt tím.
" Đang nhìn cái gì? " Dung Dật Thần hơi nghiêng đầu nhìn cô, mắt tím loé lên ánh sáng mănh liệt.
" À, không có gì " Dung Ân Ân nhanh chóng thu hồi tầm mắt.
" Nhưng anh phát hiện em đang nhìn anh "
" Nào có..." Dung Ân Ân cực kỳ thẹn thùng, thề thốt phủ nhận.
" Anh thích em nhìn anh, em có thể tiếp tục "
"...."
Hừ, anh hai như vậy thực sự rất không bình thường.
Bên ngoài sắc trời đã tối, trên đường lớn trống không vắng vẻ im lìm, không có nguồn điện nên đèn trên phố đều tắt ngắm, nguồn sáng duy nhất là ánh trăng phía chân trời, Dung Ân Ân vẫn cảm thấy không gian tối đen thật đáng sợ.
" Anh hai, về sớm chút đi " Dung Ân Ân xiết chặt vai anh trai, sợ hãi nói.
Dung Dật Thần không có lên tiếng trả lời, sắc mặt trầm mặc ngưng trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-zombie-hay-can-em-di/1371512/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.