Edit: Dâu Tây Nhỏ
Hoan ái đối với Dung Dật Thần mà nói, nó phảng phất như một chén thuốc đã kịp thời cứu vớt linh hồn anh. Em gái ở sâu trong nội tâm anh, không hề chỉ là em gái mà còn là người con gái duy nhất anh yêu. Anh không dám đụng đến thân thể em vì sợ sẽ làm em gái tỉnh, chỉ tựa người vào đầu giường, lẳng lặng quát dung nhan khi ngủ say của em.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua khung cửa sổ chiếu vào trong phòng, lông mi Dung Ân Ân hơi rung động, hai mắt buồn ngủ mông lung chống lại cái nhìn của Dung Dật Thần.
Dung Dật Thần có chút khẩn trương nói "Anh đánh thức em?"
Dung Ân Ân lắc đầu, dụi dụi hai mắt " Có điểm chói mắt..."
Dung Dật Thần ngồi dậy đem rèm cửa sổ kéo lên, dịu dàng nói " Hiện tại đỡ hơn chút nào chưa?"
Dung Ân Ân đột nhiên ngồi dậy, nhào vào trong lòng anh trai, khuôn mặt nhỏ nhắn dán tại lồng ngực vững chắc của anh.
Lưng Dung Dật Thần giống như bị điện giật run lên, tay chân luống cuống ôm lấy em gái " Ngày hôm qua có đau hay không, bây giờ còn khó chịu sao?"
" Không đau, không khó chịu, anh hai..."
Dung Ân Ân sa vào vòng tay ấm áp của anh trai, luôn cảm thấy có vật gì cưng cứng chọc vào mình, cô cúi đầu vừa nhìn liền thấy vật kia chẳng biết lúc nào đã thức tỉnh
Đàn ông buổi sáng cương lên là tình huống rất bình thường, Dung Dật Thần áp chế bản năng xung động của bản thân, không dám có hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-zombie-hay-can-em-di/1371486/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.