Đứa trẻ này trông thật sự quen mắt nhưng nhớ mãi vẫn không ra, nhìn hai chị em đứng gần nhau Khương Bất Dạ biết rõ đây không phải ruột thịt vì hai đứa có nét đặc trưng của hai nước khác nhau.
Dường như nhận ra ý tứ trong ánh mắt cậu bé khuôn mặt chẳng biểu cảm gì nói với cậu " Bọn em ở cô nhi viện "
Như là chẳng ngờ tới nhóc con sẽ mở lời nên Khương Bất Dạ hơi bất ngờ rồi cười cười xấu hổ. Sở dĩ thằng bé ngoài chị nó ra thì nó sẽ chẳng nói chuyện với ai cả nhưng nó lại cảm thấy thiếu niên đẹp trai trước mặt này giống bọn nó, nó cũng chẳng hiểu tại sao nó lại nghĩ vậy trong khi nhìn dáng vẻ của thiếu niên rõ ràng là con nhà giàu được nuông chiều nuôi dưỡng cẩn thận nhưng cũng có lẽ nó thấy được thiếu niên không có ác ý với bọn nó.
" Haha em tên gì vậy? Anh là Bất Dạ " Khương Bất Dạ cười hai tiếng chuyển đề tài.
" Jonhny "
" Ồ Jonhny. Vậy hai em mấy tuổi rồi ? "
Lúc này Tiểu Ngũ chen vào " Tiểu Ngũ năm nay 8 tuổi và Jonhny 7 tuổi "
Nhìn vẻ mặt hăng hái của Tiểu Ngũ cậu bật cười " Hm.. Vậy tại sao hai đứa lại ở đây ?" Ý cậu nói là sao lại vào viện.
Mặt Tiểu Ngũ ngay lặp tức ỉu xìu và Jonhny đành trả lời thay chị gái " Chị ấy bị bắt nạt "
" Ai bắt nạt ? "
" Tiểu Ngũ, Jonhny " Giọng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-yeu-em-khong/2879628/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.