Sáng ngày chủ nhật Khương Bất Dạ đã dậy từ rất sớm vệ sinh cá nhân rồi ra khỏi nhà.
" Cậu chủ nhỏ cậu đi đâu vậy ? " Hôm nay đến phiên Lâu Thành trực ca đêm đến 6 giờ sáng và bây giờ vừa mới kết thúc ca trực.
" Em muốn đến viện mồ côi Thân Thành " Khương Bất Dạ đứng trước cái moto đen trong nhà, tay cầm chìa khóa.
" Thân Thành? Cũng gần thôi, mất nhiều nhất chỉ 45 phút là có thể đến nơi. Nhưng mà sao em đi sớm vậy ? "
" Em muốn mua ít quà cho bọn nhỏ, đi tay không đến không hay cho lắm " Cậu cầm mũ bảo hiểm đội vào.
" Đợi đã. Đừng nói là em muốn tự đi xe đấy nhé ? Em chưa đủ tuổi đâu, để anh đưa em đi " Lâu Thành lấy chìa khóa ô tô trên kệ xuống.
Khương Bất Dạ cũng không phản đối. Dù sao còn phải để đồ, nếu đi moto có hơi bất tiện. Nhưng mà hình như Lâu Thành vừa mới thay ca.
" Hay là thôi đi, em tự mình đi cũng chẳng sao. Anh đi nghỉ ngơi đi "
" Không sao, bọn anh một ca trực có hai người, thay nhau ngủ đủ rồi " Y nói ra câu này mà chẳng sợ bị đuổi việc vì y biết cậu chủ nhỏ sẽ không làm thế.
" Thật sự không mệt mỏi sao ? " Cậu vẫn muốn hỏi lại cho chắc.
" Thật sự không sao "
" Bây giờ vẫn còn sớm anh cứ đi tắm rửa rồi thay quần áo đi, mặc đồ bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-yeu-em-khong/2879622/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.