Từ sau khi xác định mối quan hệ đến nay đã được hơn một tháng rồi, trong khoảng thời gian này đương nhiên sẽ có vui vẻ nhưng Khương Bất Dạ vẫn luôn cảm thấy có một cảm giác rất khác thường từ phía xa xa lại đây. Giống như kiểu luôn có một ánh mắt không mấy thiện ý chằm chằm theo bóng lưng của cậu nhưng lúc quay đầu tìm lại chẳng thấy đâu.
Nhìn thấy Khương Bất Dạ cứ đứng đơ ra nhìn vào chỗ nào đó mà không chú ý đến mình, ngay cả khi hắn ra đến cổng trường cậu cũng không phát hiện. Cố Bắc Thượng nhíu nhíu mày sau đó rón rén đi đến đằng sau cậu ghé sát vào giọng điệu ma mị.
" Em nhìn gì vậy ? "
Vốn đang thất thần nhìn vào khoảng không trước mặt lại bị Cố Bắc Thượng không biết từ đâu ra ghé sát vào tai hỏi một câu làm cậu nhảy dựng.
" Anh làm cái gì thế ? Giật cả mình. " Khương Bất Dạ vỗ vỗ ngực mình oán giận trừng mắt nhìn Cố Bắc Thượng đang hi hi ha ha cười trêu ngươi.
" Cái này phải là anh hỏi mới đúng, đã hơn một tuần nay rồi em cứ nhìn đi đâu vậy chứ ? Chẳng lẽ anh không đẹp trai sao ? Không đáng để em nhìn à ? " Nói a nói hắn còn vuốt vuốt tóc ra đằng sau nháy mắt với cậu.
Khương - khinh bỉ ra mặt - Bất Dạ nhìn hắn gật gật đầu sau đó dứt khoát quay mặt đi hướng khác.
Cố Bắc Thượng ôm tim khụy hai gối chân xuống vẻ mặt chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-yeu-em-khong/2877232/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.