Cố Nhĩ Thăng gắp một cái bánh bao nhân trứng sữa vào trong chén của Tang Yếu Miễu, mới nói: “Không biết.”
Anh đứng dậy đi mở cửa, Tang Yếu Miễu ưỡn cao cổ lên xem, là nhân viên chuyển phát nhanh.
Giao hàng là một cái bao đựng khá lớn, Cố Nhĩ Thăng đem nó đặt lên bàn trà, Tang Yếu Miễu cũng lười đi hỏi bên trong là thứ gì, tiếp tục ăn bánh bao của cô.
Ăn ăn, Tang Yếu Miễu động tác nhai nuốt chậm dần lại.
Cố Nhĩ Thăng cúi đầu nhìn bát cháo, có chút bất đắc dĩ cười: “Muốn nói gì thì nói đi.”
Nuốt đồ ăn trong miệng xuống, Tang Yếu Miễu có chút chột dạ mà mở miệng: “Anh hai, anh... có gặp lại Lôi Tử Đồng không?”
“Anh phát hiện,” Cố Nhĩ Thăng buông chiếc đũa, “Em đặc biệt chú ý Lôi Tử Đồng, 5 năm trước cũng vậy, 5 năm sau cũng vậy.”
“Nào có!” Tang Yếu Miễu theo bản năng phản bác, “Chỉ… Hỏi một chút thôi mà.” Nói đến mấy chữ đằng sau, thanh âm càng ngày càng yếu.
Cố Nhĩ Thăng không có hứng thú đi truy hỏi đến cùng, múc một muỗng cháo đến bên miệng Tang Yếu Miễu, nhìn cô ăn xong mới trả lời: “Không có.”
“Ngô ngô? ( không có?)”
Cố Nhĩ Thăng nhướn mày phong: “Không gặp lại rất kinh ngạc sao? Năm đó nhà cô ta xảy ra chuyện, ngay sau đó liền biến mất, anh không gặp gỡ là bình thường? Hay.... Anh cần phải gặp gỡ mới đúng? ”
“…Không có đâu, anh hai... mau múc cho em một muỗng cháo nữa.” Tang Yếu Miễu không dám hỏi lại, đối thoại cùng với vai ác có chỉ thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-vs-em-gai/53616/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.