Tang Yếu Miễu kéo bàn tay của Cố Nhĩ Thăng đang nghịch loạn trong áo mình ra, muốn giải thích với Cố Dao, nhưng lại không biết mở miệng nói như thế nào.
Cô cảm nhận được nhịp tim đang đập thình thình trong lồng ngực mình.
Đột nhiên có một lực kéo cô về phía sau, Cố Nhĩ Thăng chặn lại tầm mắt cô.
“Mẹ.”
Ngữ khí bình tĩnh, không hề hoảng loạn vì bị phát hiện, Cố Dao từ khiếp sợ ban đầu đến khi nhìn thái độ dửng dưng của Cố Nhĩ Thăng, phút chốc bình tĩnh lại. Bà không có bất cứ động tác gì, chỉ nhàn nhạt nói một câu:
“Hai anh chị mau cùng tôi xuống lầu.”
Tang Yếu Miễu nắm chặt góc áo phía sau của Cố Nhĩ Thăng, tay run run. Mà Cố Nhĩ Thăng lại chắn hết tầm nhìn của cô, nên cô chỉ nghe được lời nói của Cố Dao,sau đó là tiếng bước chân xa dần.
"Anh…”
Cố Nhĩ Thăng nghe âm thanh run rẩy của Tang Yếu Miễu, anh xoay người ôm lấy cô, tựa cằm lên đầu cô, an ủi: “Đừng sợ.”
Hai chữ thôi cũng giúp Tang Yếu Miễu đang trong hoảng loạn tìm lại sự bình tĩnh, nhịp tim cũng yên ổn không ít, cô xoa xoa lòng bàn tay, tất cả đều là mồ hôi lạnh, Cố Nhĩ Thăng giúp cô lau khô hai tay, xong hai người mới đi xuống.
Phòng khách, có cả Tang Trăn Vinh.
Tang Yếu Miễu là nhân vật xuyên không, hơn nữa ba Tang lại thường xuyên không ở nhà, cô căn bản không có thời gian thân cận với ông, càng đừng nói đứng trước ba Tang thể hiện dũng khí.
Nỗ lực tự trấn định trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-vs-em-gai/53614/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.