Mặc dù tôi đã nói là tôi không sao nhưng chị Giang cứ nhất quyết kéo hai người kia tới trước mặt tôi để xin lỗi. Tôi toát mồ hôi hột nhìn hai tên con trai cao lớn đứng trước mặt mình mặt hằm hằm như muốn đánh người chứ không phải muốn xin lỗi.
Khác với suy nghĩ của tôi hai người họ đứng nghiêm trang cúi đầu bốn mươi lăm độ chân thành nói: "Xin lỗi bạn là lỗi của chúng tôi nên mới gây ra chuyện này, cầu tha thứ."
Tôi không biết đó là lời xin lỗi hay một câu khẩu lệnh nào đó nữa nhưng theo phép lịch sự tôi vẫn nói: "Không sao đâu ạ về em giặt sạch là được rồi."
Nhưng hai người họ nghe xong liền nhiệt tình hơn tôi nghĩ, người tên Tuấn Anh nói: "Để mình giúp bạn lau sạch bẩn trên quần áo cho, coi như để tạ lỗi."
Người còn lại nói: "Để mình giúp bạn lau mặt cho, nhưng tóc thì mình không biết lau nên bạn tự xử đi nha."
Hai người họ nói một tràng rồi xông vào tôi dùng KHĂN GIẤY lau mấy vết mực trên người tôi, hai người đó không để tôi kịp phản ứng lại đã tự làm theo ý mình, chị Giang bên kia cũng liên tục nói dừng lại nhưng hai người đó không nghe.
Sau cùng tôi chịu đựng hết nổi liền hét lớn: "Mau dừng lại đi." hai người họ giật mình tránh xa tôi ba bước chân, tôi bực bội nhìn bản thân mình qua chiếc gương đặt ở gần đó, mặt thì nhem nhuốc trông như một con quỷ được hóa trang vậy.
Quần áo ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-va-hang-xom-toi-la-ke-thu-khong-doi-troi-chung/2711658/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.