"Anh nói gì cơ? Cảm giác gì? Giống cái gì?"
Lâm Phúc đập đầu của bộ đồ hóa trang cúi xuống không để tôi nhìn thấy vẻ mặt của anh ấy. Lùn là một cái tội mà cao thì chính là trọng tội.
Lâm Phúc: "Không có gì hết đừng có để ý."
"Anh đập đầu của em làm gái gì chui vô trong này làm thế rối hết cả tóc."
Tôi bực mình cởi cái đầu con gấu ra, đầu tóc như một cái tổ quạ rối bung rối bét. Tôi đưa cho Lâm Phúc bắt anh ấy cầm lấy cái đầu mình thì chỉnh lại tóc.
Đám trẻ con đang đứng cùng chúng tôi liền nói: "Oa bạn Gấu hóa ra là con gái!"
"Bảo sao người khổng lồ ban nãy lại ngại ngùng nha!"
Ngại ngùng? Lâm Phúc vừa ngại ngùng á? Tôi ngẩng lên đầy thắc mắc nhìn anh ấy, người nào đấy thì đánh trống lảng làm bộ mắt điếc tai ngơ. Nhưng tôi dường như thấy tai Lâm Phúc phơn phớt hồng.
Lâm Phúc: "Mấy đứa đừng có ồn ào, lần sau không được chạy ở nơi đông người như này kẻo đụng trúng người ta nghe chưa?"
Cả đám đồng thanh: "Vâng ạ!!"
Tôi bật cười, lũ nhóc thật quá dễ thương rồi đi. Tôi và Lâm Phúc vô tình chạm mắt với nhau khi đó, đột nhiên anh ấy đội lại cái mũ gấu lên đầu tôi rồi quay mặt đi chỗ khác. Người gì đâu kì cục, tôi bèn hỏi.
"Anh có việc gì mà qua đây thế? Anh Tuấn Anh đâu?"
Lâm Phúc: "Bên đoàn nghệ thuật nhờ xí việc cho nên qua bên sân khấu. Các hoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-va-hang-xom-toi-la-ke-thu-khong-doi-troi-chung/2711636/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.