Có lẽ tôi và Nguyệt thực sự có duyên với nhau khi mà không chỉ học cùng một trường, cùng một lớp mà thậm chí còn ở chung một nhà.
Cũng không hẳn là cùng nhà nhưng trong cùng một tòa nhà thì là cùng nhà rồi nhỉ!
Bốn người bọn tôi đứng trước thang máy im lặng một lúc không biết nên nói gì khi câu trước vừa tạm biệt câu sau đã xin chào.
Khi bước vào thang máy thì tôi đã lên tiếng trước: "Vậy là mày cũng ở trong tòa nhà này cũng với hai cô chú à?"
"Ừ đúng rồi đây chính là tòa nhà mà tao kể với mày ớ."
Tôi gật gật đầu sau đó quay phắt đầu sang nhìn nó: "Ý là sao? Nhưng mà mày kể với tao là bất động sản mà?"
"Ừ thì đó, chính là đây nè, bố tao cho thuê với bán mấy phòng ở tầng dưới kiếm thêm á."
"Thế nghĩa là nhà mày...trên tầng chín à?"
Nguyệt gật đầu đáp còn tôi và Tuấn Anh ngay sau đó đấm bóp vai gáy cho nhỏ, nói: "Bà chủ, bà quả thật là người hào phóng, liệu lần sau chúng tôi có được hưởng đãi ngộ gì không vậy ạ?"
"Thôi không phải nịnh, gớm nữa, có gì cứ lên chơi với bổn cô nương là được."
Tôi dẫn Nguyệt đến gặp gia đình của tôi trước, dù sao cũng đã nhiều năm không gặp hẳn là khi trở về cũng nên chào hỏi một tiếng.
Khi vừa mở cửa bước vào nhà tôi chưa kịp giới thiệu gì thì đã thấy mẹ của Nguyệt cùng mẹ tôi đang ra đến cửa. Tuấn Anh và Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-va-hang-xom-toi-la-ke-thu-khong-doi-troi-chung/2711609/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.