[ Đã mấy ngày mình vẫn chưa tìm được nơi ở của Lý Gia Hựu. Những người trốn án truy nã như ông ta chỉ có thể lưu trú trong các khu ổ chuột cách xa nội thành, nhưng nếu là như vậy thì tại sao những nơi mình tìm qua lại không hề có chút manh mối nào? Là do cảm nhận của mình sai hay là vẫn chưa tìm đúng chỗ? ]
Bước đi thất thểu trên con hẻm nhỏ dẫn vào một góc của khu ổ chuột được xem là hẻo lánh nhất từ trước tới nay mình đặt chân đến, Tần Hạo vừa đi vừa nghĩ ngợi. Theo kinh nghiệm một điều tra viên hắn chắc chắn Lý Gia Hựu chỉ có thể tìm tới những khu nhà ổ chuột nương nhờ, nên gần một tuần qua hắn cố tình giả dạng làm kẻ lang thang thăm dò những khu ổ chuột với hy vọng tìm được manh mối. Nhưng ngày qua ngày, hết nơi này đến nơi khác Tần Hạo vẫn chưa thu về chút kết quả khả quan nào, hôm nay cũng không ngoại lệ, thật khiến người ta nản chí.
Tìm kiếm một băng ghế cũ kỹ, Tần Hạo mệt mỏi ngồi lên đó nghỉ ngơi, trên tay còn túi đồ ăn đang ăn dở, cả một ngày bỏ công sức lại chẳng thu được gì khiến tâm tình hắn thêm uể oải, bất lực ngã lưng vào ghế. Đương lúc hắn nhắm mắt nghỉ ngơi thì chẳng biết từ đâu lao tới một bóng người, tốc độ đúng là rất nhanh, lướt qua như một cơn gió cuốn theo túi đồ ăn trên tay Tần Hạo. Với quán tính của một điều tra viên, tính cảnh giác và sự nhanh nhẹn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-truc-ma-qua-hung-han/858497/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.