" Làm chuyện xấu xong còn muốn chạy?"
Giọng đàn ông trầm thấp vang lên từ sau tai, hơi thở nóng rực như có như không thổi khí khiến vành tai Nghi Thường tức thì ửng đỏ.
" Anh... giả vờ ngủ say, nên em mới... anh dậy từ khi nào?" - Cô lúng túng, lảng tránh ánh mắt nguy hiểm từ hắn.
" Rõ ràng có người nhân lúc anh ngủ giở trò, vậy mà còn chất vấn anh! Nào có ai không nói lí lẽ như em"
Bàn tay to lớn cố trụ gương mặt ửng hồng, ép buộc Nghi Thường đối diện với mình, khoảng cách gần đến mức cô nghe rõ từng tiếng tim đập của người đối diện. Ngũ quan hắn đúng là khi thức dậy càng thêm mê người, ánh mắt sắc tình sâu không thấy đáy khiến người ta mơ hồ chẳng biết thời điểm nào hắn sẽ xuống tay?!
" Em... em không có"
Nghi Thường vùng dậy dúng sức đẩy mạnh lồng ngực Cố Hoàn, nhanh chân bước xuống giường nhắm hướng phòng tắm, cô sợ nếu chậm trễ thế nào cũng bị con sói đói này ăn mất. Nhìn bộ dáng Nghi Thường lúng túng vội vàng lấy chăn che đi cơ thể trần trụi Cố Hoàn vừa thấy thương vừa thấy buồn cười, hắn nằm nghiên tay chống đỡ thân thể nằm trên giường, tầm mắt đầy chiêm ngưỡn.
" Em bình tĩnh, đừng ảnh hưởng đến con của chúng ta!" - giọng hắn nửa đùa nửa thật, đang vật lộn với tấm chăn quấn quanh thân thể, nghe Cố Hoàn nói Nghi Thường không giấu được kinh ngạc.
" Con... con gì chứ?"
" Tất nhiên là con của chúng ta rồi"
Vừa nói xong chưa đợi Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-truc-ma-qua-hung-han/858493/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.