Kéo eo thon của Nghi Thường lại gần mình, mãnh thú to lớn của Cố Hoàn dần dần mất hút trong khe huyệt chật hẹp ẩm ướt.
" Uwkm...aaaa"
Nghi Thường khẽ rên, tiếp theo sau đó là tiếng thở sảng khoái của Cố Hoàn, đúng là không gì khiến hắn sung sướng bằng giây phút này - được ở trong nơi mềm mại nhất của cô, được vách tường thịt yêu thương vây lấy. Theo bản năng Cố Hoàn luật động vài cái, thân thể yêu kiều khẽ lay động theo tiết tấu, môi anh đào hé mở cùng đầu lưỡi hắn dây dưa triền miên, thật lâu chưa có dấu hiệu kết thúc.
Cảm giác kích thích đầy khoái hoạt do người đàn ông trên người mình đem lại, Nghi Thường chỉ có thể ôm lấy bả vai Cố Hoàn, vuốt ve sống lưng hữu lực đang vận động pit-tông với tần suất kinh người.
" Ahh... Nghi Thường! Bảo bối của anh..." - Cố Hoàn vừa động thân vừa sảng khoái gọi tên Nghi Thường, eo nhỏ bị hắn cầm trụ mặc sức cắm lộng khiến cô có chút không chịu nổi với tốc độ mạnh mẽ này, lên tiếng cầu xin.
" Ahhh... Ưm. Hoàn! Cố Hoàn. Chậm.. chậm một chút"
" Ngoan. Nghi Thường, anh rất nhớ em...ưm"
Cố Hoàn vẫn bỏ ngoài tai lời kháng nghị, say sưa thưởng thức sự hấp dẫn khó cưỡng. Nghi Thường nén đi sung sướng trong cơ thể, thở gấp ủy khuất nỉ non, Cố Hoàn đang chìm đắm trong xúc cảm tuyệt mỹ làm sao có thể nghe theo, thắt lưng hắn uy dũng vẫn trừu động theo tiết tấu kinh người dung nạp vật tượng trưng đàn ông của mình vào hang động ướt át của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-truc-ma-qua-hung-han/858486/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.