Hai người dùng bữa trưa trong một nhà hàng cao cấp, Cố Hoàn chủ động gọi món. Nhìn những món ăn phần lớn là món mình thích, Hạ Mỹ Kỳ không khỏi cảm thán.
" Anh đúng là rất chu đáo, biết rõ sở thích của em"
" Chỉ là việc nhỏ, em không cần quá để tâm" - Cố Hoàn nhàn nhạt đáp, ung dung dùng bữa.
Hạ Mỹ Kỳ nghe hắn nói không vội nói thêm, cô cũng bắt đầu dùng bữa, mặc dù những món này cô đều đã ăn qua nhiều lần nhưng không biết vì sao lúc này lại có cảm giác mùi vị nó mỹ diệu hơn rất nhiều, phải chăng được ăn cùng với người mình thích nó sẽ mang đến tư vị khác?!
" Thật sự em rất ngưỡn mộ Nghi Thường..."
Nghe đến đây Cố Hoàn hơi nhíu mày, động tác cầm thìa trên tay hơi chững lại, nhưng rất nhanh lại trở về tư thái cũ, khẽ hỏi.
" Sao tự nhiên lại nhắc đến Nghi Thường?!"
Gì chứ, tên nữ nhân của hắn có thể để cho người phụ nữ này tùy tiện nói ra như vậy sao? Cố Hoàn thầm mắng trong lòng, nhưng nét mặt cư nhiên không hề biểu lộ chút khác thường nào.
" Anh đừng phản ứng như thế, em biết anh vẫn chưa thể quên đi chuyện trước đây, cũng như quên đi cô ấy chỉ là..."
Uống một ngụm nước lọc,Hạ Mỹ Kỳ nghiêm túc nhìn chăm chú vào ánh mắt Cố Hoàn.
" Em ngưỡn mộ vì cô ấy đã từng sống trong sự quan tâm của anh. Thứ mà trước nay em không thể có được"
Đây là ghanh tỵ của nữ nhân mà người ta thường hay nói sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-truc-ma-qua-hung-han/858483/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.