Cố Hoàn vừa nói vừa xoa xoa cái trán bị sưng đỏ, lúc nãy vì bị tấn công bất ngờ nên hắn ngã va xuống sàn. Nghi Thường không lường được hậu quả, luống cuống bò dậy tiến sát Cố Hoàn thay hắn xoa xoa chỗ bị sưng:
" suỵt!! Nhẹ tay một chút" - Cố Hoàn suýt xoa, giọng hờn dỗi.
" Anh có sao không?! Xin lỗi, em không phải cố ý"
Nghi Thường không để ý tình huống hiện tại, chỉ qua tâm đến cái trán bị thương của Cố Hoàn - thân thể trần trụi không một mảnh vải che thân hoàn toàn bại lộ trước mắt Cố Hoàn. Bởi vì để giúp hắn xoa trán nên người Nghi Thường nhổm cao hơn Cố Hoàn một cái đầu, hoàn hảo đưa đôi gò bồng đào áp sát vào gương mặt điển trai của hắn.
" Thật thơm" - Cố Hoàn thuận miệng tán dương.
" Hả?! Anh nói gì, vẫn còn đau sao? "
"Không... À không phải, vẫn còn rất đau! "
Không chú ý, chỉ nghe loáng thoáng nên Nghi Thường cũng chẳng nghe rõ trọn vẹn lởi hắn nói, mặc nhiên cảm giác bản thân là người gây họa, hết lòng dỗ dành Cố Hoàn. Hắn được nước lấn tới, vòng tay ôm sát Nghi Thường, mặt vùi vào rãnh ngực sâu gợi cảm hít lấy tư vị mê người chỉ thuộc về riêng cô.
" Anh đừng loạn, để em xem chỗ bị sưng" - Nghi Thường cực kì quan tâm.
" Không muốn!! Em chạm vào càng thêm đau"
Cố Hoàn cọ cọ trước ngực cô, trông hắn ngoan ngoãn nũng nịu như một chú mèo.
" Vậy, vậy phải làm sao?! "
" Ngủ"
Hắn trả lời rất dứt khoát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-truc-ma-qua-hung-han/858475/chuong-127.html