" Việc này em không cần bận tâm, mọi thứ cứ để anh ghánh vác"
Cố Hoàn yêu thương hôn lên mái tóc Nghi Thường, trước giờ hắn luôn là như thế, không bao giờ muốn cô vướng vào những toan tính.
" Không, em không đồng ý! Em muốn...."
" suỵt" Chưa đợi Nghi Thường nói xong, Cố Hoàn đã đưa ngón tay lên che miệng nhỏ ngầm bảo cô im lặng, đối diện hắn lúc này chỉ là ánh mắt nghi hoặc và không cam lòng.
" Ngoan, đừng nháo. Chuyện này không đơn giản như em nghĩ. Biết không?"
Cố Hoàn giọng vẫn ôn nhu như nước, ôm thân thể mảnh khảnh vẫn còn run sợ của Nghi Thường, trầm mặc hồi lâu hắn mới lên tiếng.
" Thời gian tới có lẽ em phải chịu thiệt thòi"
" Sao cơ?" - Nghi Thường khó hiểu nhìn người trước mặt.
" Vài hôm nửa anh sẽ đưa em đến một nơi, chờ khi nào mọi thứ được xử lý ổn thỏa anh sẽ đến đón em!"
Nói ra những lời này hơn ai hết Cố Hoàn là người đau lòng nhất, suốt cả tuần hắn tạm xa Nghi Thường thế mà khi gặp lại hoàn cảnh vẫn chưa buông tha bọn họ...
" Đừng sợ, trong thời gian đến ở chỗ mới, nếu tình hình thuận lợi anh sẽ đến thăm em"
Để củng cố lòng tin cũng như an ủi Nghi Thường, Cố Hoàn nói thêm mấy điều để cô gái nhỏ của hắn yên tâm.
" Được, em tin anh!"
" Ngoan, nếu lần này thuận lợi thì sẽ không còn ai quấy rầy cuộc sống của anh và em"
Nâng lên gương mặt nhỏ nhắn, ánh mắt Cố Hoàn nhìn như muốn xuyên thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-truc-ma-qua-hung-han/858463/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.