*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Còn không mau đi ra. Anh định không đi nửa sao?"
Đẩy đẩy cơ thể rắn chắc đang đè nặng trên người mình, giọng Nghi Thường yếu ớt nhưng mang theo chút trách móc. Tên đàn ông của cô đúng là khi làm tình giống như biến thành dã thú, ăn thịt chẳng nhã xương, qua mấy đợt cao trào toàn thân Nghi Thường mềm như sắp rã thành nước, da thịt phũ một tầng mồ hôi mỏng, gục trong lồng ngực Cố Hoàn mà thở gấp...
"haizzz!!"
Cố Hoàn lười biếng ngồi dậy, hạ thân vẫn còn quyến luyến ổ tiêu hồn chưa có ý định rút ra, đôi mắt sắc lạnh như chim ưng nhìn chăm chăm gương mặt kiều mị của thiên hạ dưới thân, hơi cong cong khóe miệng.
" Thật chẳng muốn rời khỏi nơi này của em! rất ấm, rất chặt lại còn ươn ướt"
Hắn vừa nói, vừa dời tầm mắt xuống nơi đang kết hợp của bọn họ, đúng là rất chặt, hoa huy*t phấn nộn sủng ái mà giữ chặt phân thân hắn, theo bản năng chủ động co rút, liếm mút từng gân xanh trên gậy thú làm Cố Hoàn hận không thể vĩnh viễn chôn trong hang động của cô. Nhưng mà Nghi Thường nghe mấy lời hắn tỉ mỉ miêu tả thì xấu hổ vô cùng, vùi mặt thật sâu dưới gối, nếu bây giờ có cái hố thì cô lập tức chui xuống. Thẹn quá hóa giận, Nghi Thường vung chân định đá hắn nhưng hắn lại nhanh hơn chụp lấy mắt cá chân cô, kèm lời đe dọa:
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-truc-ma-qua-hung-han/858405/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.