*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai ngày một đêm chuyến hành trình rồi cũng đến ngày về, Cố Hoàn cùng NGhi Thường trở về bằng xe lửa. Vì cố kỵ không phải thời cao điểm mùa du lịch nên lượng khách vắng hẳn, thậm chí chỗ ngồi cũng chỉ có 2 người bọn họ.
Nghi Thường theo sở thích ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ xe, 2 ngày qua an nhàn tận hưởng thời gian nghỉ mát vui vẻ. Nghĩ đến cảnh tượng trở về phải cắm đầu vào ôn luyện mà có chút ko cam lòng,nếu có thể nàng hy vọng thời gian sẽ dừng lại đây mãi mãi.
Cố Hoàn nắm tay người yêu, chỉ cảm thấy tay nhỏ lành lạnh phát run, đặt ở bên miệng mà hôn hôn. Trong lòng hiểu rõ nàng đang nghĩ cái gì, chỉ là nếu lại khuyên bảo thì e là càng tạo cho Nghi Thường áp lực, chi bằng cứ yên lặng ở bên người yêu..
"Nghi Thường, em cảm thấy khoảng cách là vấn đề sao?"
Hắn không đầu không đuôi hỏi một câu.
Nàng phục hồi tinh thần lại, "A" một tiếng, ngay sau đó hiểu được. "A ô" một tiếng nhào vào trong lòng ngực Cố Hoàn, nàng đây là ở trên mặt hắn đán, hắn hao hết tâm tư khuyên nàng, mang nàng ra tới đây giải sầu, kết quả sau 2 ngày chu du cũng mèo lại hoàn mèo..
"Em biết,em sẽ hảo hảo điều chỉnh chính mình, ko nghĩ nhiều nửa."
Chỉ là ở trong lòng cũng trấn an chính mình: em nhất định phải đi theo bước chân anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-truc-ma-qua-hung-han/858361/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.