Ở trong quán bar, tôi ngồi kiểu gì cũng không yên ổn nổi, không thể làm gì khác hơn là cắt ngang sự hăng hái của Hứa Vũ Vũ, tự rời đi trước, cổ còn vì việc tôi không ở lại lâu chút nữa mà cảm thấy tiếc hận.
Tôi cuống quýt chạy về nhà, trên đường đi còn có thể nghe thấy tiếng giày cao gót ra sức gõ lên mặt đất, anh của tôi ngay khi tôi chân trước rời khỏi cửa hàng, ổng đã nối đuôi đi ra theo sau tôi.
Vừa đến tầng sáu đã thấy Chu Húc Hùng đang ôm một bó hoa bách hợp bự tổ chảng đứng trước cửa nhà tôi, thấy anh tôi còn ngượng ngùng cúi đầu cười cười, sau đó lại trực tiếp đưa bó hoa về phía anh tôi, không nói câu nào cúi đầu.
Vừa lúc tôi đứng trước anh tôi, ổng liền nói: “Mày, cầm lấy.” Chắc là ổng cho rằng Chu Húc Hùng muốn theo đuổi tôi, không biết mục tiêu của người ta là ổng. Chả biết anh tôi có bị thiểu năng không nữa, mỗi lần Chu Húc Hùng đến nhà tôi, ánh mắt đều di chuyển theo bước chân anh tôi – đương nhiên là lúc ổng giả gái, tôi vẫn chưa giải thích với Chu Húc Hùng. Cái biểu hiện rõ mồn một này, thế mà anh tôi vẫn cứ chả phát hiện ra gì. Tôi nhìn Chu Húc Hùng không nói lời nào, bỗng dưng đoán ra chắc là do ảnh vừa gặp ông anh tôi thì đột nhiên biến thành bộ dạng cô vợ nhỏ, một câu cũng chả dám nói, cho nên anh tôi mới không biết được. Nhìn khuôn mặt đỏ đỏ hồng hồng có thể so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-va-ban-trai-cua-anh-ay/83907/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.