– Ách…_ Không hiểu sao lại thấy trên bắp tay mình lại thấy nặng, theo bản năng Kiệt hô lên tiếng nhìn sang kế bên.
Lại thấy Du hơi cuộn người như mèo con ngoan ngoãn nằm bên cạnh hắn. Kiệt tâm tình vui vẻ chống cằm nhìn bộ dạng hiếm thấy này của cô.
Không ngờ khi mắt vừa quét xuống dưới lại thấy những vết xanh xanh tím tím có hơi rợn người. Tay nhẹ nhàng mà thương tiếc vươn lên lướt nhẹ qua những vết thâm tím.
Vừa nhìn cũng đủ biết tối hôm qua hắn điên cuồng không chút tiếc chế. Bình thường tuy là cũng để lại dấu vết nhưng hắn rất rõ những vết đó tới buổi chiều liền hết.
Hừ… Trâm! Cô ta lại dám bày ra trò này dám bỏ thuốc hắn sao? Trước khi hắn rơi vào mê mang, những lời kia của cô ta đều lọt vào tai của hắn.
Kiệt mang bộ mặt âm trầm hồi lâu rồi mới lấy điện thoại ra gọi cho đàn em.
– Tôi có việc giao cho các cậu đây….
~
– Ưm…_ Kiệt vừa cúp máy liền thấy người trong ngực động đậy 1 chút, hình như đã thức.
– Tỉnh rồi sao? Ngủ thêm chút nữa đi!_ Kiệt sủng nịnh vuốt vài sợi tóc rơi xuống trước mặt Du
– Nha! Ừm… xoa bóp, xoa bóp 1 chút, thắt lưng… thật đau_ Du còn chưa tỉnh ngủ hẳn, chữ có chữ không mà nói. Giọng nói tràng ngập giọng mũi, rõ ràng là đang làm nũng.
– Ha hả… xoay lưng qua đây 1 chút nào!_Nhìn bộ dáng lười biếng như con mèo nhỏ của Du, Kiệt bật cười ra tiếng, không nói 2 lời liền đáp ứng.
Buổi sáng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-sac-lang/543445/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.