– Tỉnh rồi thì mở mắt ra đi, đừng giả bộ ngủ nữa_ Nhận thấy sự bất thường của Khải, Uyển Nhi mới cất tiếng.
– Khụ khụ…_ biết là đã bị phát hiện nhưng Khải vẫn làm như mới tỉnh dậy mà ho 2 tiếng.
Còn không phải là vì anh xấu hổ quá nên không dám đối mặt với cô sao? Ai đời đi cứu người ta cho đã xong cuối cùng lại thành ra người ta cứu ngược lại là thế nào.
– Đừng nói là anh đang ngượng ngùng nhé!_ Uyển Nhi nhìn khuôn mặt hơi đỏ lên của anh, có chút không xác định lắm, hỏi.
Đàn ông con trai gì mà dễ xấu hổ vậy.
– Ách… Làm gì có_ Khải khẳng định.
Lại nhìn quanh 1 chút, mới phát hiện ra mình đang ở bệnh viện còn là phòng riêng 1 giường nữa.
– Là cô đưa tôi đến bệnh viện sao?_Thấy Uyển Nhi còn định hỏi gì đó Khải mới đổi sang chủ đề khác.
– Ừ! Anh đã bất tỉnh hơn nửa ngày_ Uyển Nhi nhìn anh 1 cái, nhàn nhạt đáp lời. Tuy ngoài mặt là vậy nhưng trong lòng đối với Khải cũng không còn gay gắt bài xích như trước.
Chính cô cũng thật cảm thấy con người này thật ngu ngốc. Ngu ngốc đến mức đáng yêu.?!! Rõ ràng biết bản thân không đánh lại mà vẫn cố xông vào. Thật là hết nói nổi!!!
– Nga~ đã lâu vậy rồi sao? Trong lúc tôi bất tỉnh, có ai gọi cho tôi hay không?_ Khải hơi xấu hổ vuốt vuốt mũi rồi như nhớ tới điều gì, loay hoay tìm điện thoại.
– À… Có 2 cuộc gọi đến, nhưng tôi không có bắt máy, chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-sac-lang/543441/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.