Cũng đã lâu lắm rồi chưa gặp lại Sơn và Minh Anh nên cảm thấy rất nhớ a.
Thế là liền hẹn 2 ngừơi ra ngoài vui chơi 1 bữa. Coi như để chúc mừng việc cô trở về.
Nhưng vấn đề là bọn họ nào có chịu đi chơi đâu chứ. Điều đầu tiên họ muốn làm khi gặp Lại cô là qua nhà mới của cô để tham quan a.
Du chỉ biết thở dài mời họ thản nhiên bứơc vào nhà.
Ba cô hiện còn đang ở trên công ty chưa về. Nên trong nhà hiện tại cũng chỉ cò 3 ngừơi bọn họ mà thôi.
.
– Ừm… Tuy không bằn g nhà cũ Nhưng lại rất rộng rãi thoảng mát_ Minh Anh nhìn 1 vòng ngôi nhà rồi tặc lữơi nhận xét. Rồi rất tự nhiên ngồi xuống ghế dựa.
Sơn cũng học theo Minh Anh, thản nhiên rót nứơc. Cũng không quên dâng tới miệng Minh Anh trứơc. Còn không quên trưng ra bộ mặt lấy lòng.
Du tặc lữơi, bộ dạng của Sơn chẳng khác gì 1 một “nô thê”. Đại khái là nô lệ cho vợ ấy.
– Sao nãy giờ tao không thấy bác trai đâu vậy? _ Minh Anh ngó ngang ngó dọc, hỏi.
– À, ba tao đi làm chưa có về_ Du cũng ngồi xuống cạnh Minh Anh, khoanh tay đáp lời
– Mà, tao nói này, bạn bè tới nhà chơi mà mày chỉ cho tụi tao uống nứơc lọc thôi sao?_ Minh nhìn nhìn ca nứơc trên bàn, lên thẳng tiếng than vãn.
– Aài… Đựơc rồi. Mày đúng là 1 đại cô nương khó hầu hạ mà! Để tao đi lấy ít xoài cho tụi bay ăn vậy_ Du thở dài 1 hơi rồi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-sac-lang/543418/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.