– Cái gì ?_ Quỳnh và Nhật Anh nhất mực đồng thanh.
– Tụi bay có cần đồng thanh như vậy không, màng nhĩ tao cũng sắp thủng rồi_ Du che lại lỗ tai, nhăn nhó..
– Mày nói, mày sắp về Việt Nam sao? Sao lại đột ngột vậy chứ?_ Quỳnh vẫn có vẻ như không tin, hỏi.
– Đúng vậy, sao em lại đột nhiên muốn về vậy hả?_ Nhật Anh tuy bộ dạng có vẻ bình tĩnh Nhưng nắm tay siết chặt đã bán đứng tâm tình của hắn.
– Thì do ba em chuyển công tác nên em cùng ba về thôi_ Du nhún vai, không sao cả nói.
– Thế, tên Sơn biết chuyện này chưa?_ Quỳnh cũng đến b bó tay. Với cách làm việc tuỳ ý của Du rồi. –
– Minh Anh đã biết chắc là cậu ấy cũng biết rồi_ Du thoải mái đáp
. -Haizz… Thôi, thích về thì về đi tao cũng không ép mày ở lại làm gì. Về đó rồi ngủ cho sứơng, dù sao chương trình học ở bên đây mày cũng hoàn thành xong rồi_ Quỳnh thẳng thừng xua đuổi Du
. – Ể, đuổi thật sao? Tao đi rồi cũng đừng có nhớ tao đấy!_ du bĩu môi mè nheo trêu ghẹo quỳnh.
– Hừ…._ Quỳnh chỉ hừ lạnh mà không đáp. Mà hai ngừơi cứ mãi mê nói chuyện nên không để ý đến Nhật Anh ở đằng sau giống như đang suy nghĩ điều gì rồi thầm ra quyết định.
…
.
Và rồi 2 tuần cũng rất nhanh trôi qua…. Ông Hùng không nghĩ là con gái còn dậy sớm hơn mình. Hơn nữa cũng đã sắp xếp đồ đạc xong xuôi cả rồi. Xem ra chỉ có ông là lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-sac-lang/543416/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.