Hôm nay chính là ngày nghỉ xả hơi sau kì thi cực kì căng thẳng kia. Nhưng mà… Minh Anh lại đi hẹn hò với tên Sơn kia mất rồi.
Còn mấy ông anh vẫn còn đang thi. Năm 2 với năm 3 có thi trễ một chút.
Thế là ngừơi nào đó bắt buộc phải đi hóng gió 1 mình. Vì là buổi sáng nên không khí còn khá trong lành và mát mẻ. Du tự thửơng cho mình 1 cây kem rồi vừa ăn vừa đi dạo. Xem như tập thể dục luôn đi. Dạo này cô lừơi biếng quá chừng.
Thế nhưng… Do ngó đông ngó tây nên cô va phải 1 ngừơi khác. May là cây kem vẫn còn nguyên a. Đó là điều đầu tiên cô nghĩ đến.
– A, là cô…_ Nhật Anh giọng điệu tràn đầy mừng rỡ.
Nghe giọng nói cô mới ngẩng mặt lên nhìn.
– À, không ngờ lại gặp anh ở đây đấy_ Du nói 1 câu xem như là xã giao. Giọng điệu không có nhiều thay đổi.
– Cô không thể tỏ ra vui mừng tí sao? Dù sao thì tôi cũng đã cứu cô 1 mạng đấy!_ Nhật Anh xìu mặt xuống.
– Tôi cứu anh, Anh cứu tôi. Thế là huề, không ai nợ ai_ Du liếm liếm cây kem, nhún vai nói.
– Lúc đó tôi đâu có bảo cô cứu tôi đâu chứ_ Nhật Anh cố cãi.
– Thì tôi cũng đâu nhờ anh cứu tôi đâu chứ!_ Du vẫn điềm nhiên như không, phán 1 câu xanh rờn.
-…._ Ai đó triệt để nghẹn họng.
– Nếu không còn gì nữa thì tôi đi trứơc đây_ Du quay lưng định đi tiếp. Không thể để tên này phá hủy ngày nghỉ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-sac-lang/543401/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.