Nguyên 1 đêm hôm đó, Du thức trắng. Cô không thể ngừng suy nghĩ về chuyện của tối hôm đó và lời nói của Kiệt. Sáng hôm đó, Du bơ phờ bứơc xuống lầu với đôi mắt thâm quần.
Ngó nghiêng 1 lúc chỉ thấy mỗi Sang ngồi 1 đống trên bàn.
-Oáp... Sao không thấy anh Khải đâu vậy?_ Ngáp dài 1 tiếng, Du tò mò hỏi. Bình thừơng thì giờ này Khải sẽ có mặt để nấu ăn mà.
- Đã ra ngoài_ Sang vẫn kiệm lời như mọi khi.
- Cả Anh Kiệt cũng vậy?_ Du khó hiểu hỏi. Không phải mọi khi vẫn là Kiệt xuống cuối cùng sao. Sao hôm nay lại đi sớm vậy nhỉ?
- Ừ_ Sang nhàn nhạt đáp. Trên tay là ly cà phê khói bốc nghi ngút.
Du lúc này mới ngồi vào bàn ăn.
Đựơc 1 lúc Sang mới cất tiếng hỏi
- Ngủ không ngon sao?_ cậu không hề ngẩng đầu, hỏi.
- Hả... À, ừ. Có 1 chút_ không nghĩ tới là Sang sẽ hỏi thăm mình, Du hơi bất ngờ.
Không khí lần nữa rơi vào im lặng. Ăn xong, 2 ngừơi cùng ngồi xe đến trừơng. Nhưng hôm nay không biết cái động lực gì đã khiến cho Sang sai tài xế chở thẳng vào sân trừơng.
- Này, Sao lại ... Anh không sợ bị ngừơi khác thấy hay sao?_ Du lo lắng đến đứng ngồi không yên, trong khi Sang vẫn điềm nhiên như không mà ra lệnh cho bác Tài.
Đến ngay giữa sân trừơng chiếc xe mới dừng lại. Sang bứơc xuống xe rồi mở cửa bên kia cho Du.
2 ngừơi cũng không tới quá sớm. Hiện tại sân trừơng đã khá đông ngừơi. Nhiều học sinh cũng tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-sac-lang/543387/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.