Ngày hôm sau Dịch Đường Đường cùng Đậu Tương từ trong phòng chậm chạp đi ra, tầm mắt theo phản xạ nhìn một vòng trong sân, vừa lúc thấy được Dịch Kiêu đứng ở một góc.
Bên người Dịch Kiêu là Triệu Nghiêu đang cầm kéo nhấp "xoèn xoẹt", trước mặt Triệu Nghiêu là Lâm Chí đang ngồi thẳng lưng trên ghế.
Lâm Chí nho nhỏ gầy gầy ngồi trên băng ghế, trên người khoác một tấm vải to che từ trên vai xuống, cả người cậu trông càng nhỏ hơn.
Dịch Đường Đường bước tới chỗ bọn họ, Triệu Nghiêu đang nhìn đầu tóc Lâm Chí: "Tiểu Chí yên tâm, từ sau mạt thế đến giờ đầu tóc Bồng Bồng vẫn là anh cắt, chút nữa anh nhất định cắt cho em ra một kiểu tóc thật soái khí mê người!"
Lâm Chí nghe Triệu Nghiêu tâng bốc, có chút ngượng nhìn lén Dịch Kiêu một cái, sau đó ngoan ngoãn thuận theo, đáp: "Dạ."
Triệu Nghiêu tự hiểu là được cổ vũ, bắt đầu nhát kéo đầu tiên trên tóc cậu bé.
Dịch Đường Đường đến nơi, vừa vặn nghe được hai người đối thoại, cô không nhịn được bật cười lên.
Tay Triệu Nghiêu run lên một cái.
"Triệu Nghiêu ca, anh đây là lại cắt đầu dưa hấu cho Tiểu Chí hay sao?" Dịch Đường Đường ôm cánh tay Dịch Kiêu, cười tới nghiêng đầu.
Triệu Nghiêu cắt tóc thật không sai, nhưng chỉ biết cắt đầu dưa hấu, Triệu Bồng trắng nõn sạch sẽ thiếu niên có cái đầu dưa hấu cũng có phần đáng yêu, nhưng cái gì soái khí mê người thật không có liên quan chút nào đi?
Triệu Nghiêu không nghĩ tới mình bị chọc thủng nhanh như vậy.
Da mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-nguoi-dai-ac/934144/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.