Từ thôn nhỏ đến căn cứ Hoành Tinh không cần đến một ngày, sáng sớm đoàn xe đã khởi hành, giữa buổi chiều là có thể đến. 
Ở thôn nhỏ nhiệt độ khá mát mẻ, càng tới gần đại bản doanh ở kinh đô, giống như thay đổi một mảnh thiên địa khác, độ nóng tăng lên rất nhiều. 
Dịch Đường Đường nghiêng người nhìn lên mặt trời chói lọi phía trên, héo héo dịch trán ra khỏi cửa xe, giật nhẹ góc áo Dịch Kiêu, mang theo điểm làm nũng mà đề nghị: "Ca, trở về em muốn đi nhà ăn ăn mấy ly kem, mấy ly luôn!" 
Ánh mắt cô dừng lại ở hàng ghế phía trước. 
Nhà ăn, dựa vào dị năng "băng" và "đông lạnh" tạo ra kem đủ màu, có thể nói là món tránh nóng giải nhiệt mùa hè bán chạy nhất lúc này! 
Dịch Kiêu sờ sờ đầu Dịch Đường Đường đang dựa vào mình, đáy mắt nhu hòa. 
Anh há miệng, thanh âm vừa đến cổ họng, còn chưa xuống ra đã bị chặn ngang bởi thanh âm vui vẻ của Lâm Thanh Hành. 
"A, Đường Đường muốn ăn kem sao? Chút nữa tôi cũng muốn đi mua, cô thích ăn vị gì, tôi thuận tiện mang cho cô?" Lâm Thanh Hành vừa vặn ngồi ở ghế sau hai người. 
Vừa hỏi, anh vừa thuận tay vuốt vuốt Đậu Tương đang ngủ đến chảy nước miếng ở bên cạnh. 
Đậu Tương bị sờ soạng mông, lười nhác đứng lên, đôi mắt đậu đen nhìn chằm chằm Lâm Thanh Hành, phẫn hận mà quét đuôi vào người anh một chút. 
Lâm Thanh Hành ha ha cười, lại tiếp tục sờ soạng mông nó, hào phóng nói: "Cho mày một cái chân heo, thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-nguoi-dai-ac/934132/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.