Tấm thẻ đột nhiên biến mất, A Cường rời khỏi nhà ăn cũng chưa phát giác. 
Tiểu đội năm người phát hiện ra tấm thẻ đột nhiên xuất hiện kia, đồng thời nuốt nước miếng. 
Đột nhiên may mắn chính mình là đồng đội của lão-đại-Đường-Đường... 
Mà Dịch Đường Đường, bởi vì được thêm một tấm thẻ mà ăn uống ngon lên, ăn hết một nửa bánh quy trong túi giấy, thậm chí còn cho Đậu Tương hai cái. 
Đậu Tương thích nhất ăn thịt, không thích nhất là ăn đồ ngọt. 
"Ai nha, vẫn là Đậu Tương trước đây thật giỏi, cái gì cũng ăn không kén ăn chút nào, đều là ca ca dưỡng em quá tốt." Dịch Đường Đường thấy gương mặt nản lòng của Đậu Tương, miệng rộng ngậm hai miếng bánh quy muốn phun ra, cô giả vờ thở dài. 
Đậu Tương còn nhỏ, nghe không ra lời nói có thể Đường Đường là thật hay giả. 
Nó không ghét bỏ nữa mà a ô một ngụm, nhai đi nhai lại, nuốt xuống, sau đó hướng Dịch Đường Đường gâu gâu hai tiếng. 
Đậu Tương vẫn giống như trước, thật ngoan không kén ăn nha ~ 
Dịch Đường Đường khích lệ mà sờ sờ đầu nó: "À, vẫn là Đậu Tương giỏi nhất." 
Dịch Kiêu ngồi bên cạnh cô: "..." 
*** 
Từ nhà ăn ra, mấy người dựa theo kế hoạch đã định trước, đi vào phố buôn bán. 
Phố buôn bán ở phía bắc căn cứ Hoành Tinh, Dịch Đường Đường vì ấn tượng tốt đẹp ở nhà ăn, cho rằng phố buôn bán cũng rực rỡ muôn màu giống như trước mạt thế, cửa hàng đầy đủ mọi thứ, sự thật lại làm cô hoàn toàn thất vọng. 
Cửa hàng và nhà ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-nguoi-dai-ac/934124/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.