Ở xe trước, Chu Hiểu da đầu tê dại mà chuyển tầm mắt ra khỏi kính chiếu hậu. Nhưng cho dù cô không nhìn, trong đầu vẫn hiện lên hồi tưởng cảnh tượng một mảnh đen nghìn nghịt người biến dị kia, số lượng có ít nhất cũng phải cả hơn trăm người.
Chu Hiểu khắc chế phập phồng trong ngực, người cứng đờ ra, quay đầu đi nhìn Dịch Kiêu ngồi ở ghế điều khiển.
Chỉ thấy Dịch Kiêu hơi híp mắt lại, bộ dáng hung ác nham hiểm nhìn về phía trước.
Anh giống như từ trong chỗ sâu tuyệt địa vớt ra lưỡi dao sắc bén, lưỡi dao tôi qua nước độc ánh lên ánh sáng lạnh lẽo, làm người không rét mà run. Tiếp theo, cô thấy con ngươi màu đen bên phải chậm rãi biến đỏ.
Đầu tiên là trung tâm con ngươi xuất hiện chút huyết sắc, huyết sắc dần dần mở rộng, bao trùm toàn bộ con ngươi, cho đến khi toàn bộ tròng mắt lan tràn thành màu đỏ quỷ dị.
Sinh lý run rẩy áp chế lý trí, Chu Hiểu che miệng, căng người như muốn ngừng thở, lúc này mới ngăn được tiếng thét chói tai cơ hồ muốn tràn ra khỏi cổ họng.
Dịch Kiêu nghiêng đầu, mặt vô biểu tình liếc cô một cái, làm lơ vẻ sợ hãi của Chu Hiểu, môi mỏng khẽ mở: "Các người lưu lại trên xe, tôi đi xuống nhìn."
Đối với người khác sợ hãi mình, anh cơ hồ đã tập thành thói quen.
Dịch Kiêu nói xong, kiềm chế dục vọng muốn nhìn ra phía sau, mở cửa bước ra.
"Ca!"
Dịch Đường Đường bỗng nhiên ra tiếng kêu anh lại.
Thấy động tác anh ngừng một nửa, Dịch Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-nguoi-dai-ac/934111/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.