Dịch Đường Đường an ổn mà ngủ đến giữa trưa 12 giờ, khi ánh mặt trời phủ kín phòng ngủ, cô mới duỗi duỗi eo, cọ tới cọ lui mà ngồi dậy. 
"Gâu ~" Ở phòng khách Đậu Tương uốn éo đầu, hướng tới cửa phòng Dịch Đường Đường mà chạy như điên. 
Phòng khách ba người thấy thế: "......" Kỳ thật chỉ cần một cái Đậu Tương ở với Đường Đường là đủ rồi, phải không? 
Dịch Đường Đường được Đậu Tương nhiệt tình ủng hộ đi ra khỏi phòng, lại phát hiện Dịch Kiêu không có ở đó. 
"Ca ca bọn họ đâu rồi?" Cô sửa sửa mái tóc dài do ngủ mà rối loạn, hỏi. 
Đậu Tương vẫy đuôi to: "Gâu!" Đi ra ngoài giúp Đường Đường sưu tập tấm thẻ! 
Chu Hiểu trả lời: "Dịch ca mang Lâm Siêu cùng Triệu Nghiêu đi ra ngoài, cụ thể đi làm gì thì chưa nói." 
"A." Dịch Đường Đường hiểu rõ gật gật đầu, thấy không có việc gì làm liền ngồi xuống bên người Chu Hiểu, ôm Đậu Tương đến bên sô pha bắt đầu vuốt lông cho nó. 
Đậu Tương siêu cấp thích chơi đùa như vậy, thân thể trên sô pha dùng sức vùng vẫy, đầu cọ cọ vào chân Dịch Đường Đường, xoay tới xoay lui, đầu lưỡi thè ra chít chít ngao ngao mà kêu bậy một hồi. 
Triệu Bồng bên cạnh vốn muốn hỏi Dịch Đường Đường có biết anh cô ra ngoài làm gì, nhìn thấy tình huống này lại không kìm nén được việc muốn vuốt lông chó, cậu cũng thò tay qua, dùng sức xoa nắn Đậu Tương. 
Khi ba người Dịch Kiêu trở về thấy được trong phòng khách lớn, hai người một chó đang cực kỳ hỗn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-toi-la-nguoi-dai-ac/934106/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.