Bác sĩ nói xong thì mọi người liền 50% lo lắng cho cô còn 50% còn lại thì vui mừng vì cô đã qua cơn nguy kịch và có thể tỉnh lại sau 2 tiếng nữa, Trương Minh Hoàng nghe bác sĩ nói như vậy thì liền yên tâm đi phần nào, nhưng anh cũng có 1 chút lo lắng về cô, cô sau này sẽ hay bị chóng mặt và đau đầu, anh lên tiếng " Cảm ơn bác sĩ, chúng tôi đã hiểu rồi ạ " anh đi tới và cảm ơn bác sĩ đã dồn hết sức để kéo cô ra khỏi vòng tay của tử thần
Bác sĩ trả lời " người nhà không cần khách sáo ạ, đây là nhiệm cụ của chúng tôi ạ, xin phép mọi người " bác sĩ nói xong liền cùng với y tá bước ra khỏi phòng , không khí bây giờ đang rất tốt vì mọi người đều đang chờ đợi cô tỉnh lại
Thời gian trôi qua rất nhanh mới đây thôi đã 6h tối rồi, Trương Minh Vũ thấy anh và mọi người đều chưa có ăn gì ông liền lên tiếng hỏi " mọi người vẫn chưa có ăn tối phải không, Trương Minh Hoàng đến bao giờ con mới chịu ăn đây, cả buổi giờ con còn chưa cho 1 hạt cơm vào bụng nữa là, để ba nhờ A Hào và A Hải mua đồ ăn cho con nha " Thấy ông hỏi anh liền lên tiếng " con không đói, mọi người ăn trước đi, chút con ăn sau " miệng anh nói nhưng anh chưa xoay qua nhìn ông, anh cứ nhìn chằm chằm vào cô mãi, Trương Minh Vũ thấy anh như vậy thì liền nổi cơn giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-den-bao-gio-anh-moi-yeu-em/3074187/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.