Sau cuộc nói chuyện với bác sĩ về tình hình của cô thì mọi người vẫn không tin được là cô đã thay đổi và những chuyện về quá khứ cô thật sự không nhớ lại được , Trương Minh Vũ đích thân tiễn vị bác sĩ này và sau khi tiễn bác sĩ đã xong thì ông vào phòng lại thì đập vào mắt ông là cô đang ngồi và lưng đang dựa vào thành giường, gương mặt của cô thì có 1 chút gọi là hồng hào vì sau khi cô tỉnh lại thì Trương Minh Hoàng đã dặn bà quản gia là tẩm bổ cho cô, bây giờ gương mặt của cô đang hướng nhìn ra cửa sổ, ánh mắt của cô đang nhìn bầu trời xanh tuyệt đẹp khiến cho con người phải siêu lòng và ấm áp
Cô đang ngắm nhìn bầu trời tuyệt đẹp đó thì tự nhiên cô xoay đầu lại vì cô đã nghe tiếng bước chân của một ai đó
Trương Minh Vũ đang gần đi tới cô và nhìn con gái của mình mà trong lòng của ông đau như cắt, ông ngồi xuống ghế và nói với cô rằng
- Tiểu Nhi , những chuyện trong quá khứ con... con còn nhớ được cái gì ko ?
Trương Minh Vũ vừa nhìn cô vừa nói , giọng của ông bây giờ đang rất là dịu dàng, ông hỏi nhưng ông không quên là đừng làm cho cô bị kích động nên ông nói với cô với giọng điệu rất dịu dàng và ôn nhu
- Dạ không ạ " cô nói xong thì liền xoay đầu ra hướng ánh nhìn của mình ra cửa sổ, câu trả lời của cô khiến cho tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-den-bao-gio-anh-moi-yeu-em/3074177/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.