Khi cô nghe được những lời cay độc mà chính kẻ thù mình thốt ra, cô thật sự nổi cơn thịnh nộ, ánh mắt của cô giáng lên người đã lên tất cả kế hoạch để hãm hại bạn mình như cô ta !
Sát khí của cô bộc lộ ra bên ngoài khiến cho tất cả mọi người đều phải sợ hãi và run rẩy trước cô kể cả ông bà Lâm cũng vậy, họ chưa bao giờ thấy cô phẫn nộ đến mức này, họ đã quá xem thường cô rồi nhiều năm không gặp họ còn nghĩ sẽ không nhận ra cô nữa, vì cô đã thay đổi đi rất nhiều ?
Trần Thiên Mai cô ta bây giờ thực sự sợ hãi trước cô, cô ta lấp bấp cầu xin cô tha mạng :
- Trư... Trương... Ngọc... Nhi... xin cô hãy tha thứ cho tôi... tôi sai rồi... tôi không nên vì lòng đố kỵ của mình mà giết Lâm Bạch Thiển... tôi sai rồi... tôi gập đầu tạ tội với cô... tôi xin lỗi... tôi xin lỗi... xin cô hãy tha thứ cho tôi... tôi biết lỗi của mình rồi... xin cô hãy tha thứ cho tôi ?
Nhưng một câu nói của cô khiến cho Trần Thiên Mai suy sụp tinh thần, cô đã hứa với Lâm Bạch Thiển rồi, bằng mọi giá cô phải tìm được kẻ đứng đầu đó và bắt những kẻ đó phải chịu tội trước mộ của cô ấy mà van xin tha thứ !
Bây giờ cô đã tìm được rồi và cô sẽ không bao giờ tha thứ mà những tội ác mà cô ta đã gây ra trong nhiều năm qua, mấy năm qua cô ta cứ nghĩ cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-den-bao-gio-anh-moi-yeu-em/2663790/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.