Tiểu Trân à... xin em hãy nói chuyện với anh đi... anh xin lỗi, vì đã ép em những chuyện mà em chưa muốn... xin lỗi em !
- Để anh ra ngoài mua cho em ít đồ ăn... trưa giờ em cũng chưa ăn gì... em giận anh cũng được nhưng đừng nhịn ăn... sẽ bị đau bao tử đó... và anh cũng sẽ đau lòng lắm...anh đi đây !
Anh vừa bước được 3 bước thì có một vòng tay ôm anh từ đằng sau... anh biết người đó là ai... anh đứng lại và không đi nữa, tiếng thút thít của cô khiến anh đau lòng không thôi !
Anh xoay người mà ôm cô vào lòng... anh ôm rất chặt... giống như sợ cô biến mất đi... bây giờ anh biết là anh yêu cô đến mức nào... anh không thể sống thiếu cô... anh yêu cô rất nhiều... nhưng không biết cô có chấp nhận tình yêu của anh hay không... dù cô có chấp nhận hay không thì anh vẫn sẽ thổ lộ với cô !
Anh đẩy cô ra và nhìn thẳng vào đôi mắt của cô và nói :
- Tiểu Trân... anh yêu em rất nhiều... yêu em rất lâu rồi... nhưng vì sợ em sẽ không chấp nhận và giận anh... nên anh không dám nói ra... hôm nay mặc kệ em không chấp nhận, cũng mặc kệ em có giận dỗi... thì anh vẫn sẽ nói là... Nhị Tiểu Thư của Hoắc Gia... Hoắc Thiên Trân... anh yêu em... yêu em rất nhiều...!
- Dù em có kiêu anh nhảy vào biển đao hay xuống biển thì anh vẫn sẽ một lòng làm theo lời em nói...cuộc đời của anh chỉ có em...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-den-bao-gio-anh-moi-yeu-em/2663723/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.