Tạ Chấn Khang đã bước chỗ 2 cô và đứng lại nhìn Hoắc Thiên Trân, cô thấy bỗng không khí có đôi phần khó chịu nên cô đã mở lời trước :
- Nè... rốt cuộc hai người có chuyện gì vậy... bà đây mất kiên nhẫn rồi đấy... anh Khang... từ lúc em bước vào thì đã thấy Tiểu Trân khóc rồi, rốt cuộc anh đã làm gì Tiểu Trân vậy ?
- Anh, anh ?
- M * ki*p... rốt cuộc hai người có chuyện gì, người này ấp a... người kia ấp úp, bây giờ hai người không nói thì làm sao ai giải quyết được... em hỏi lại một lần nữa, là rốt cuộc có chuyện gì xảy ra ở đây, khi em đi vắng nhà !
Cô biết rất rõ chuyện gì xảy ra, nhưng cô không nói sự thật... cô thật sự muốn nghe cả hai thừa nhận chuyện tình cảm của nhau... sẽ không dấu diếm chuyện của nhau... nên cô phải nói như vậy...!
Khi nghe nói như vậy... Tạ Chấn Khang mở lời đầu tiên :
- Tiểu Nhi... là chuyện của bọn anh...chỉ vì ghen vô cớ và không suy nghĩ thấu đáo nên mới có chuyện xảy ra như bây giờ...!
- Đầu đuôi sự việc là như thế này... trong lúc anh đi xem tình hình anh em như thế nào, đi với Tiểu Thiên sau khi đi ngang qua phía sau nhà... thì phát hiện cậu ta đang tỏ tình với Tiểu Trân,... chỉ vì tức giận mà anh đã suýt chút nữa đã làm chuyện đồi bại với Tiểu Trân...?
- Khi cả hai đã nói ra tình cảm của nhau... anh lại một lần nữa gạt bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-den-bao-gio-anh-moi-yeu-em/2663720/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.