Hôm nay bầu trời thật đẹp... những cơn gió thanh mát và những ánh nắng rực rỡ và những chú chim đang cất tiếng hát cho một ngày thực sự bình yên... cuối cùng thì những tháng ngày khó khăn - gian khổ - đáng sợ thì cũng đến lúc đổi lại được sự bình yên vô cùng hiếm hoi này !
Ánh nắng màu vàng nhẹ ấy đã xuyên qua cánh cửa sổ và chiếu tới khuôn mặt xinh đẹp của cô gái đang say giấc mộng đẹp... ngầm đánh thức cô dậy nếu không cô sẽ tới buổi chiều mất... bây giờ là đã hơn 10h sáng rồi... cuối cùng thì cô cũng đã bị sức nóng của nắng làm cho thức giấc...
Hôm nay là lần đầu tiên cô có một giấc ngủ thật ngon và không bị một giấc mộng đáng sợ nào làm phá rối cả...
Sau khi vệ sinh cá nhân xong cô liền thay đồ và đi xuống nhà chính của Trương Gia để ăn sáng nhưng chưa kịp bước thêm một bước xuống cầu thang nữa thì cô vô cùng ngạc nhiên hốt hoảng khi thấy tất cả mọi người đều có mặt, không thiếu một ai cả chỉ duy nhất là cô vẫn chưa xuống mà thôi !
Đột nhiên cô út của cô là Trương Bích Loan - * tức là em gái ruột của ba nuôi cô là Trương Minh Vũ * - bà ấy vô tình ngước nhìn lên phía cầu thang thì thấy cô đứng bất động ở đó... bà ấy liền lên tiếng kêu cô :
- Tiểu Nhi... bảo bối sao con đứng thẫn thờ ở cầu thang vậy... hay là con không khỏe trong người hả, mau mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nuoi-den-bao-gio-anh-moi-yeu-em/2663640/chuong-156.html