Đi vào cổng trường, Tạ Liễu Liễu mới thò cằm ra từ trong cổ áo.
Đồng phục trên người dài đến gối, áo khoác rộng rãi bao lấy cơ thể gầy teo giống như đang giương cánh buồm, mang theo nhiệt độ cơ thể trên người Hạc Lâm.
Bây giờ cô vẫn còn nhớ vẻ mặt của nữ sinh kia, mắt trừng to, hai má ửng đỏ, giống như kinh ngạc nhìn Hạc Lâm bao nhiêu, thì không tình nguyện bấy nhiêu.
Khoảnh khắc Hạc Lâm mặc áo khoác lên người cô, nữ sinh kia cắn chặt răng.
Cảnh đó làm cô có cảm giác quen thuộc.
Tạ Liễu Liễu nghĩ thật lâu, mới nhớ tới cô ấy chính là nữ sinh hồi tuần trước đưa nước cho Hạc Lâm nhưng Hạc Lâm không nhận.
Cho dù không cam lòng, cô ấy cũng không thể nói không được.
Bởi vì đều là đồng phục, mà Hạc Lâm không sửa gì cả.
Cho nên nữ sinh kia mặt đen lại, vẫn để bọn họ đi vào.
Hạc Lâm đẩy xe đạp về phía nhà xe, Tạ Liễu Liễu đuổi theo, muốn cởi đồng phục trên người xuống trả lại cho anh, “Cảm ơn…”
Hạc Lâm tìm thấy chỗ trống, gạt chân chống xuống. Dường như đoán được cô đang định nói gì, anh quay đầu lại thấp giọng nói: “Không cần trả cho tớ, cậu cứ mặc đỡ đi.”
Tạ Liễu Liễu ngẩn ra.
Anh tiếp tục: “Một hồi còn có thể dục giữa giờ, hội học sinh cũng sẽ kiểm tra. Cậu mặc đi, tránh bọn họ lại trừ điểm cậu.”
“Nhưng mà...”
Tạ Liễu Liễu nhìn sắc mặt anh tái nhợt, một câu quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nho/1986539/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.