🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Thằng nhóc này! Anh biết ngay mày trốn ở đây!"



Carter mở cửa tủ quần áo phòng Elijah ra, bên trong không chỉ chứa quần áo treo trên xà mà còn cả một chàng trai trưởng thành đang co cụm mình lại ngồi ở bên trong.



Sau khi vết thương của Carter được chữa trị từ sinh vật nửa người nửa hươu quái dị, hắn đã bị nhốt trong căn phòng của chính mình không tài nào ra được. Elijah đột nhiên chẳng chịu nghe lời, cứ nhất quyết không chịu thả hắn ra ngoài. Đã vậy còn điên khùng bảo rằng chỉ có thể làm như thế mới giữ được hắn an toàn.



Phải đến khi Molly ra mặt giúp hắn, hay nên nói là nhờ vào ngài Khan sau khi trở về thuyết phục Elijah quay đầu. Carter mới được thả ra. Song, khi hắn muốn tìm Elijah nói rõ phải trái thì cậu lại biến mất tăm. Carter đi tìm Elijah suốt mà chẳng thấy đâu, có hỏi cả Lai nhờ gã ngửi mùi giúp hắn xem Elijah ở đâu thì bị con sói chết tiệt đó dỗi. Vì gã cảm thấy bị xúc phạm khi hắn xem gã như chó.



Chó sói cũng là chó còn gì? Lai chết bầm.



Sáng hôm sau, tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng từ thuở bé, Carter lập tức biết mình nên tìm Elijah ở đâu. Và hắn đã đúng.



Elijah ngẩng đầu lên nhìn Carter rồi tiếp tục cúi gằm đầy ủ rũ.



"Anh đừng nói ghét em."



"Anh không ghét em, nhưng anh vẫn muốn cho em một trận đây."



Nghe vậy, Elijah còn gật đầu lia lịa. "Chỉ cần anh đừng ghét em là được."



Carter nhìn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nhan-vat-chinh/3518291/chuong-125.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Trai Nhân Vật Chính
Chương 125: Anh trai nói chỉ cần ta chết là được
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.