Nhìn vào thanh kiếm của Irwin là biết nó là hàng đắt tiền. Kiếm chưa rút khỏi vỏ nên Khan không biết lưỡi kiếm trông thế nào, nhưng phần chặn tay cầm giữa cán kiếm và lưỡi kiếm đính một viên đá ma pháp màu đỏ khá to. Bên dưới chuôi kiếm cũng đính chuỗi đá ma pháp nhỏ thành vòng.
Vũ khí gì mà khoa trương quá thể.
Song, nhờ vậy Khan cũng nhìn ra được Irwin là một người có lòng tự ái rất cao. Khả năng cao là chính gã cũng không thích thân phận thường dân của mình nên cố tình dùng vật phẩm xa hoa để che đậy đi thân phận tầm thường.
Kẻ như Irwin đáng lẽ sẽ không được Alessandro để mắt tới, nhưng mà gã lại đi cùng tên pháp sư thiên tài này. Chứng tỏ khả năng kiếm thuật của Irwin không phải dạng tầm thường. Ít nhất là được Alessandro công nhận.
Vừa rồi Khan có khiêu khích một câu, Irwin chưa lên tiếng mà Alessandro đã nổi điên thay. Phần nào nói lên mối quan hệ của họ cũng không đơn giản là kiếm sĩ hộ vệ cho pháp sư.
Có thể là bạn bè.
Thế thì càng tốt.
Mối quan hệ càng khắng khít, trò ăn miếng trả miếng này mới thêm vui được.
"Xin lỗi vì đã xen ngang... nhưng khu vườn của chúng tôi..." Nhân viên Ác ma của khách sạn nhanh chóng xen vào nhắc nhở Khan. "Ai sẽ là nghe xử lý đây ạ?"
Khan lập tức lên tiếng, không để Alessandro nói câu nào. Cho dù điều mà Khan sắp nói ra đây là một sự bất lợi dành cho chính mình. "Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nhan-vat-chinh/2520800/chuong-52.html