Sau khi xử lý xong đám phiền nhiễu bám theo họ, Saul lẳng lặng nhìn thanh kiếm đen hưng phấn run lên và hút hết máu đen dính vào lưỡi kiếm. Nó nuốt chửng cả sự sợ hãi và tuyệt vọng của lũ Ác ma sát thủ, chỉ để lại những cái xác khô quắt vô hồn.
Saul tra kiếm vào vỏ sau khi nó ăn no. Thanh kiếm ngoan ngoãn trái với tính nết tham lam cáu bẳn của nó, nhưng Saul biết tình trạng này sẽ chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn.
Lạnh nhạt nhìn những cái xác bỏ mạng dưới tay mình, Saul chợt nhớ tới kiếp trước. Khoảng thời gian lấy việc chém giết ma thú làm nghề sinh sống. Sau đó là giết người để giữ lại cái mạng của mình. Người đầu tiên hắn giết là kẻ tưởng chừng là bạn bè, nhưng hóa ra cũng là một tên rệp bị mờ mắt bởi lòng tham.
Đã có người đầu tiên thì sẽ có người thứ hai. Tuy nói rằng những kẻ mà cậu đã giết hại đều là kẻ đáng chết hoặc là kẻ đã dồn cậu vào chỗ chết, nhưng cũng chẳng có gì biện minh rằng tay cậu đã dính máu đến mức chai lì với cảm xúc sợ hãi rùng mình khi đoạt mạng ai đó.
Cậu càng tiến về phía trước, xác người càng chất đống ở phía sau.
Cho đến khi, cậu tưởng mình đã đứng ở đỉnh cao với những người bạn đồng hành mình có thể tin tưởng đến cuối đời, cậu lại bị phản bội.
Cậu đã chết.
Và sống lại.
Gặp lại người anh trai mà mình lựa chọn vứt bỏ, lãng quên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nhan-vat-chinh/2520783/chuong-61.html