“Saul này, nếu ta bảo cậu đến chỗ Lauriel để đề nghị đẩy thời hạn kia lên sớm hơn thì sao?”
Khan đã hỏi cậu như thế trong lúc Eros đang vẽ vòng tròn ma pháp. Còn phía bên Dion và Aloin thì đứng một bên đợi, một kẻ bày ra vẻ mặt ấm ức chưa nguôi, một kẻ thì vẫn còn e dè lo lắng.
“Anh muốn tiễn tôi đi sớm hơn à? Tôi e là anh không được toại nguyện đâu.” Saul chợt nhận ra mình có vẻ hoạt ngôn hơn trước, ít nhất thì, về khía cạnh móc mỉa ai đó. Tuy rằng cậu không nghĩ mình sẽ ấu trĩ như thế.
“Cậu không chết được đâu.” Khan nói bằng giọng thản nhiên mà cứng rắn, dường như đó là câu trần thuật một sự thật hiển nhiên vậy.
Anh ta tin tưởng vào mình đến mức nào vậy? Bỗng dưng Saul nảy sinh tò mò. Cho dù là kiếp trước, với những đồng đội từng vào sinh ra tử mấy lần, khi đứng trước hoàn cảnh cam go đe dọa đến tính mạng, bọn họ chưa chắc có thể tin tưởng tuyệt đối vào cậu như thế được.
“Trên người Dion có bốn vết sẹo sai vị trí, ở cổ họng, mu bàn tay phải, dưới hàm bên trái, thái dương bên phải. Các vết sẹo đáng lý phải nằm ở đó lại không thấy.”
“Có thể nó đã được chữa lành.”
“Thể chất Ác ma có xu hướng chữa lành bằng thuốc hơn, mà thuốc chữa lành cho Ác ma không hề rẻ, nhất là dạng thuốc chữa lành từ tận trong xương, không để lại vết sẹo nào thì càng quý báu. Khá nghịch với thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nhan-vat-chinh/2517005/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.