Ngay từ đầu, Khan chẳng quan tâm đến sự tồn tại của Linh Hồn Sơ Khai, bởi vì bản thân hắn cảm thấy không cần thiết. Cho đến khi hắn bị dọa bởi "nó".
Chính nó Gieo rắc trong đầu hắn nỗi lo lắng hoang mang về sự an toàn của đứa em gái duy nhất qua một giấc mơ, chỉ bằng một lời nói.
Nó dường như rất hiểu Khan, không thể không thừa nhận là hắn đã dễ dàng bị nó dắt mũi. Cứ thế mà chấp nhận yêu cầu của Reagan - do Kane giả mạo - để có được thông tin của Kahan.
Hắn muốn có ma thuật, để tự mình kiểm chứng sự thật. Và sự tồn tại của Kahan có thể giúp hắn thực hiện mong muốn. Dẫu rằng hắn phải đợi đến khi cơ thể của mình có thể đủ lớn để hấp thụ được ma lực.
Vì lẽ đó, có được Kahan đã quá đủ với Khan. Hắn có thể tham lam tiền tài vô hạn, nhưng chắc chắn là hắn sẽ không tham lam quyền năng tối thượng.
"Ta không cần thêm Linh Hồn Sơ Khai nào nữa." Khan khẳng định với Eihan.
Đấy là lời thật lòng. Ấy vậy mà Eihan vẫn còn ngờ vực hắn đang tỏ ra kiêu thế thôi.
Song, thái độ từ chối kiên quyết của hắn vẫn khiến Eihan bị sốc nặng và lòng tự ái bị tổn thương. Vì trong thâm tâm nó luôn có thiên kiến rằng tất cả sinh linh trên thế giới này đều thèm khát được sở hữu Linh Hồn Sơ Khai. Đã có một thì chắc chắn sẽ muốn có hai, hơn thế nữa là cả năm.
Thế nhưng Khan vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-nhan-vat-chinh/2516953/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.