Buổi tối tôi ngồi ở phòng khách xem phim, ăn bim bim.
Lão từ phòng bước ra ngồi xuống bên cạnh, đưa tay lên nhéo má tôi hỏi....
"An Di! Em có biết sắp đến ngày gì rồi không?"
"Hả? Ngày gì vậy?"
Mặc dù biết là sinh nhật lão, nhưng vẫn ấm ức vụ hồi trưa nên giả ngây hỏi lại.
"Em Thật sự không biết?"
"Không!"
Tôi thấy mặt lão đã đen lại rồi, nhưng vẫn như cũ nói không.
"Tuần sau là sinh nhật của anh! Em đã nhớ chưa?" Lâm Dục Thần khẽ thở dài nói...
"À... thì ra là vậy! Nhưng mà...."
"Nhưng mà sao...?"
Tôi nhìn mặt lão càng đen hơn thầm cười trong lòng, ngoài mặt thì tỏ ra ngây thơ
"Nhưng... nhưng mà vào ngày đó em đã hẹn với Thẩm Kình đi chơi rồi!"
"An Di! Em nói lại lần nửa?" Lâm Dục Thần đứng lên tức giận gầm nhẹ hỏi lại.
"Em nói là vào ngày đó em bận đi chơi với Thẩm Kình rồi! Không mừnh sinh nhật với anh được. Anh nghe rõ chưa?"
"Hai đứa lại cải nhau nửa à?" Mẹ tôi từ bếp bước ra thở dài nói, lắc đầu ngao ngán sau đó thì quay trở lại bếp.
"Dạ không!" Lâm Dục Thần vẫn nhìn tôi mà lên tiếng, sau đó thì quay đi bỏ vào phòng.
Tôi nhìn lão tức giận bỏ đi, trong bụng thầm cười hả hê...
Haha! Lão giận rồi...
Thật ra tôi nào có hẹn với Thẩm Kình! Chỉ là tức giận lão nên nói vậy...
Tới lúc sinh nhật của lão tôi sẽ nói ra tình cảm của mình, sẽ làm cho lão một bất ngờ lớn! Haha...
******
Mỗi ngày lại trôi qua, không khí trong nhà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-la-thay-giao/558220/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.