"An Di! Vậy là mày đã từ chối Thẩm Kình rồi à?"
"Ừm! Tao không thích cậu ta, thì đương nhiên là phải từ chối rồi!"
Giờ ra chơi tôi, Minh Anh và Phương Thảo ngồi trong lớp bà tám với nhau.
"Chậc... Chậc! Mày ác quá... tội Thẩm Kình quá..."
"Ác cái đầu mày! Thấy tội mà đi an ủi cậu ta đi?"
Tôi khinh thường liếc con Phương Thảo.
Mẹ kiếp! Tụi nó mà lâm vào tình cảnh như tôi đi rồi biết! Ở đó mà còn chê này chê nọ...
"Còn Nhã Yên Ninh? Sao mày không nói thẳng ra..."
"Lâm An Di!"
"Ôi, ôi! Mới vừa nhắc là đã tới rồi kìa...."
Nghe tiếng gọi, tôi quay đầu ngước nhìn, là Thẩm Kình. Không chấp nhất tiếng cười gê rợn của hai con bạn, bước ra khỏi lớp.
Kể từ khi lần tỏ tình đó, đúng như cậu ta nói. Tôi và cậu ta vẫn là bạn, vẫn cứ trêu chọc, cười nói với nhau.
"Đi thôi!"
"Đi đâu?"
"Không phải cậu muốn đến thư viện tìm sách để chuẩn bị cho kì thi sắp tới à?"
"A...ừ! Tôi quên mất! He he... mình đi thôi"
Thời gian đúng là trôi qua rất mau, chỉ còn ba tháng mấy nửa là đến thi học kì một rồi.
Mà qua kì thi thì chính là thời điểm quan trọng nhất.
Chính là sinh nhật của lão nha. Tới... tới lúc đó tôi sẽ thành thật mà thổ lộ tình cảm của mình với lão...
Ha... Ha!!!
"Này! Cậu làm gì mà cười như con điên vậy?"
"Điên con bà cậu! Mà... này, cậu dự định sẽ học đại học nào?"
Tôi mò mò mấy quyển sách, hiếu kì hỏi cậu ta.
"Chưa có dự định... thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-la-thay-giao/558217/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.