An Di chào mọi người!
********
Lão anh trai đáng ghét, giả tạo. Dính vào lão là tôi chả có gì tốt đẹp cả!
Chẳng hạn như bây giờ tôi đang bị mẹ xả cho một trận...
"Mày được lắm, nha đầu thối! Dám chạy đi uống rượu, say tới bí tỉ lại còn ói lên ói xuống? Nếu không phải có Dục Thần đưa mày về, chắc mày đã bị tên nào đưa đi mất rồi. Có đứa con như mày đúng là khổ mà!"
Giọng nói như cọp cái của mẹ làm tôi lạnh rung.
Nhưng vẫn uất ức, mà lên tiếng.
"Con lớn rồi, con có quyền tự do. Con biết con đang làm gì! Vả lại con có mượn Lâm Dục Thần đến đón con đâu? Mẹ lúc nào cũng chỉ biết mắng con"
Lời tôi nói không chỉ làm cơn giận của mẹ giảm xuống mà làm cho nó còn bùng cháy lên nửa!
Xong rồi, xong rồi... cái miệng hại cái thân. Tôi thấy mẹ cầm cái cây chổi lông gà xong lên đánh tôi.
Lúc này Lâm Dục Thần chạy đến chắn trước mặt tôi, vội nói.
"An Di em ấy còn nhỏ không hiểu chuyện, mẹ tha lỗi cho em ấy đi!"
Tôi cười lạnh, trong lòng nghĩ không phải lão muốn thấy tôi bị đánh à? Còn bày đặt nói giúp tôi.
Vì thế tôi đẩy vị cứu tinh của mình ra mà nói.
"Lâm Dục Thần, anh mau tránh ra đi! Mẹ muốn đánh em thì cứ đánh. Ai mượn anh giúp?"
"Dục Thần, con thấy chưa? Hôm nay mẹ không dạy lại nó là không được rồi!"
Nói rồi, mẹ quất một roi vào chân tôi.
Một roi rồi lại một roi....
Haha, cái miệng của tôi tài lanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trai-la-thay-giao/558178/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.